20 thg 12, 2014

BIẾT BAO GIỜ ?















Là em đấy vẫn nỗi niềm vụng dại
Vẫn mơ hồ đến hoang hoải chiều Đông
Vẫn thả hồn theo Gió thoảng mênh mông
Rồi chìm đắm chốn phiêu bồng ảo thực
.
Tự buộc mình vào lối trầm day dứt
Thổn thức hoài vào ký ức hôm qua
Là em đấy ngơ ngác chốn đường hoa
Tia nắng sớm cũng chói lòa thi vị
.
Con đường Thơ vẫn mê hoặc huyền bí
Em lạc vào chốn mộng mị đắm say
Có nhiều khi nỗi nhớ đến quắt quay
Nụ hôn ngọt ngất ngây ùa trở lại
.
Vòng tay ấm đâu rồi chợt tê tái
Ánh mắt sầu cuốn mê mải mùa sang
Lưng chừng đời nỗi nhớ cứ vắt ngang
Rồi hụt hẫng ngỡ ngàng sao lại thế.?
.
Cứ ngu ngơ giữa sóng đời dâu bể
Biết bao giờ đủ vững để được Khôn.?

2 nhận xét

lúc 11:07 26 tháng 12, 2014 Reply
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
lúc 00:18 20 tháng 2, 2015 Reply

Lưng chừng đời nỗi nhớ cứ vắt ngang
Rồi hụt hẫng ngỡ ngàng sao lại thế.?
.
Cứ ngu ngơ giữa sóng đời dâu bể
Biết bao giờ đủ vững để được Khôn.?

Đăng nhận xét