Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ sưu tầm. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ sưu tầm. Hiển thị tất cả bài đăng
8 thg 4, 2015
LỐI ĐẮNG EM VỀ !
Em quay về lối đắng của riêng em
Để âm thầm nghe nỗi đau thêm xót
Duyên mộng lành mới ngày đang chín ngọt
Sao bây giờ hai đứa bước hai nơi!
Để âm thầm nghe nỗi đau thêm xót
Duyên mộng lành mới ngày đang chín ngọt
Sao bây giờ hai đứa bước hai nơi!
Em nức nở khóc giận bên trời
Duyên hay phận cho tình ta lỡ bước
Có phải không giọt nước mắt chảy ngược
Đâu tại em, cũng nào phải tại anh
Vẫn còn đó những mộng ước ngày xanh
Lời hai đứa câu thề còn nguyên vẹn
Mà cớ sao chưa tròn câu ước hẹn
Chỉ một lẽ gập gềnh
mà anh bỏ em đi?
Anh ơi anh! cuộc sống có là chi
Khi đời em không còn anh mãi mãi
Lại từng đêm trở mình trong hoang hoải
Em vụng về kìm nén những niềm đau
Em chờ anh, em chờ những canh thâu
Em sẽ chờ ngày còn nhau mãi mãi
Hãy vì nhau bước qua những trở ngại
Đừng để em về
lối đắng chỉ riêng em!
Nhãn:
Thơ sưu tầm
14 thg 3, 2015
MÙA ĐÔNG!
Em lặng lẽ cúi đầu lau nước mắt
Lòng âu sầu quặn thắt một niềm đau
Kỷ niệm xưa những vết gấp cũ nhàu
Cứ đọng mãi hằn sâu trong ký ức
Biển dìu dặt tiếng sóng hoài thổn thức
Tâm sự buồn day dứt mãi không thôi
Này gió ơi! cho ta nhắn đôi lời
Nơi xa đó chỉ mong người hạnh phúc
Chân lặng bước về cõi đời rất thực
Xa nhau rồi tiếng nức nở buồn thêm
Hồn đắng cay mang nặng một nỗi niềm
Từ nay nhé hãy quên đi mà sống
Gió vẫn thổi, biển vẫn dài vẫn rộng
Chỉ lòng em trống trải đến hoang vu
Lòng âu sầu quặn thắt một niềm đau
Kỷ niệm xưa những vết gấp cũ nhàu
Cứ đọng mãi hằn sâu trong ký ức
Biển dìu dặt tiếng sóng hoài thổn thức
Tâm sự buồn day dứt mãi không thôi
Này gió ơi! cho ta nhắn đôi lời
Nơi xa đó chỉ mong người hạnh phúc
Chân lặng bước về cõi đời rất thực
Xa nhau rồi tiếng nức nở buồn thêm
Hồn đắng cay mang nặng một nỗi niềm
Từ nay nhé hãy quên đi mà sống
Gió vẫn thổi, biển vẫn dài vẫn rộng
Chỉ lòng em trống trải đến hoang vu
Nhãn:
Thơ sưu tầm
20 thg 2, 2015
EM HỎI ANH
Em hỏi anh gió sao luôn lay động
Anh vui cười em ngốc nhất trần gian
Em hỏi anh trăng sáng trong sao gọi trăng vàng
Anh lại bảo vì nắng chiều còn chứa chan lưu lại
Em hỏi anh sao nước kia chảy mãi
Anh cốc đầu ... nước phải chảy xuôi dòng
Em hỏi anh sao lại có mùa đông
Anh hiền lành ... vì nhân gian cần có đôi .. Chồng vợ
Và cứ thế em hỏi anh có nhớ
Không để tình mình bỡ ngỡ ... chia xa
Anh tặng em những bài hát dân ca
Nghe yêu thế giọng thiết tha hoà tình quê non nước.
Có ai ngờ ... không gì đo lường được
Những đắng cay mất mát đời thường
Anh đi xa mang theo nỗi buồn vương
Trăng hờn tủi đêm nay trăng treo ngược
Mảnh trăng con không rọi soi dòng nước
Thuyền ai buồn lờ lững trước đám lục bình
Hoa tím kia cũng nhã nhặn lặng thinh
Cứ như thế cứ thả mình trôi theo nước...
Em trách quạ không nối cầu Ô thước
Qua ngân Hà để tình đẹp bay xa
Như Chức Ngưu một ngày cũng mặn mà
Anh đã mất... hồn hoà vào vách đá!
Em biết hỏi ai khi đời nhiều gian trá
Vắng anh rồi đôi ngả của miền vương.
Em hỏi anh trăng sáng trong sao gọi trăng vàng
Anh lại bảo vì nắng chiều còn chứa chan lưu lại
Em hỏi anh sao nước kia chảy mãi
Anh cốc đầu ... nước phải chảy xuôi dòng
Em hỏi anh sao lại có mùa đông
Anh hiền lành ... vì nhân gian cần có đôi .. Chồng vợ
Và cứ thế em hỏi anh có nhớ
Không để tình mình bỡ ngỡ ... chia xa
Anh tặng em những bài hát dân ca
Nghe yêu thế giọng thiết tha hoà tình quê non nước.
Có ai ngờ ... không gì đo lường được
Những đắng cay mất mát đời thường
Anh đi xa mang theo nỗi buồn vương
Trăng hờn tủi đêm nay trăng treo ngược
Mảnh trăng con không rọi soi dòng nước
Thuyền ai buồn lờ lững trước đám lục bình
Hoa tím kia cũng nhã nhặn lặng thinh
Cứ như thế cứ thả mình trôi theo nước...
Em trách quạ không nối cầu Ô thước
Qua ngân Hà để tình đẹp bay xa
Như Chức Ngưu một ngày cũng mặn mà
Anh đã mất... hồn hoà vào vách đá!
Em biết hỏi ai khi đời nhiều gian trá
Vắng anh rồi đôi ngả của miền vương.
Nhãn:
Thơ sưu tầm
ĐIỀU KHÔNG THỂ
Thì thế gian đâu có kẻ u buồn
Đêm hiu hắt ôm vạn phần nhung nhớ
Lối cỏ mòn..đơn bước ..mỗi hoàng hôn!
Giá có thể..tay trong tay dạo bước
Vai kề vai dìu nhau đến thiên đường
Để đêm đến u buồn không tơ tưởng
Lúc trăng tàn..không nuối tiếc bâng khuâng!
Đời vẫn thế..có những điều không thể
Vẫn biết vậy..sao lòng vẫn hoài đau?
Giá có thể tung hê ngàn nỗi nhớ
Để trọn đời hai đứa..được gần nhau!
Nhãn:
Thơ sưu tầm
19 thg 2, 2015
PHỐ KHÔNG ANH
Khúc nhạc trỗi dìu đông qua ngõ vắng
Tiếng vọng buồn nơi phố nhỏ không anh
Sương rơi đều nhưng sao chẳng long lanh
Con đường nhỏ bỗng chốc thành hiu quạnh
Phố không anh buồn len vào khoảng lặng
Vòng tay ôm .. xa lắm chẳng thấy về
Em trở mình chéo gấu áo vân vê
Đêm trầm mặc , trăng thề quên ngõ cụt
Nàng xuân đến hôn nhẹ nhàng khóm trúc
Ẩn khuất còn tiếng vọng " khúc sầu đông"
Tàn đêm chưa sao chẳng thấy nắng hồng
Ôm suối tóc xưa bềnh bồng , nay rối ?
Lệ tràn mi em đưa tay lau vội
Luyến thương ai? sao nhức nhối cõi lòng
Em còn đây, phố đó mà anh không
Nhớ lời hẹn vụng về sông trăng vỡ...
Nhãn:
Thơ sưu tầm
30 thg 12, 2014
TRẢ CHO EM ĐI!!
Người ơi mau về trả cho em đi?
Trả luôn cả những lời yêu bóng bẩy
Trả cho em ngày Đông ấy đi anh?
Em thắp đèn tìm ánh mắt long lanh
Bờ môi ngọt bao nồng nàn hoang dại
Muốn được khép mình vòng tay ấm mãi
Để con Tim cứ khờ dại khát khao
Về đi anh đừng để Gió hanh hao
Heo may lạnh em cồn cào nỗi nhớ
Tìm ngơ ngác thảng dồn vào hơi thở
Chống chếnh buồn vụn vỡ người ơi
Đông ùa về kéo theo hạt mưa rơi
Em lay lắt trong nửa vời thổn thức
Đêm không anh nghe tiếng sầu day rức
Anh đâu rồi trả nỗi nhớ lại cho em.?
Heo may lạnh em cồn cào nỗi nhớ
Tìm ngơ ngác thảng dồn vào hơi thở
Chống chếnh buồn vụn vỡ người ơi
Đông ùa về kéo theo hạt mưa rơi
Em lay lắt trong nửa vời thổn thức
Đêm không anh nghe tiếng sầu day rức
Anh đâu rồi trả nỗi nhớ lại cho em.?
Nhãn:
Thơ sưu tầm
20 thg 12, 2014
BIẾT BAO GIỜ ?
Là em đấy vẫn nỗi niềm vụng dại
Vẫn mơ hồ đến hoang hoải chiều Đông
Vẫn thả hồn theo Gió thoảng mênh mông
Rồi chìm đắm chốn phiêu bồng ảo thực
.
Tự buộc mình vào lối trầm day dứt
Thổn thức hoài vào ký ức hôm qua
Là em đấy ngơ ngác chốn đường hoa
Tia nắng sớm cũng chói lòa thi vị
.
Con đường Thơ vẫn mê hoặc huyền bí
Em lạc vào chốn mộng mị đắm say
Có nhiều khi nỗi nhớ đến quắt quay
Nụ hôn ngọt ngất ngây ùa trở lại
.
Vòng tay ấm đâu rồi chợt tê tái
Ánh mắt sầu cuốn mê mải mùa sang
Lưng chừng đời nỗi nhớ cứ vắt ngang
Rồi hụt hẫng ngỡ ngàng sao lại thế.?
.
Cứ ngu ngơ giữa sóng đời dâu bể
Biết bao giờ đủ vững để được Khôn.?
Vẫn thả hồn theo Gió thoảng mênh mông
Rồi chìm đắm chốn phiêu bồng ảo thực
.
Tự buộc mình vào lối trầm day dứt
Thổn thức hoài vào ký ức hôm qua
Là em đấy ngơ ngác chốn đường hoa
Tia nắng sớm cũng chói lòa thi vị
.
Con đường Thơ vẫn mê hoặc huyền bí
Em lạc vào chốn mộng mị đắm say
Có nhiều khi nỗi nhớ đến quắt quay
Nụ hôn ngọt ngất ngây ùa trở lại
.
Vòng tay ấm đâu rồi chợt tê tái
Ánh mắt sầu cuốn mê mải mùa sang
Lưng chừng đời nỗi nhớ cứ vắt ngang
Rồi hụt hẫng ngỡ ngàng sao lại thế.?
.
Cứ ngu ngơ giữa sóng đời dâu bể
Biết bao giờ đủ vững để được Khôn.?
Nhãn:
Thơ sưu tầm
14 thg 12, 2014
TẠI ANH LÀM EM NỢ
Nụ hôn trao hẹn trả đủ chưa Anh ?
Lối chiều vắng sao mong manh đầy gió
Vòng tay ấm thoáng ôm sao nghẹt thở
Nặng lối về vương nỗi nhớ khát khao
Nặng lối về vương nỗi nhớ khát khao
.
Mình bên nhau sao Em thấy chênh chao
Lời dịu ngọt chợt xôn xao đông lạnh
Bên nhau lặng ánh mắt cười lấp lánh
Nụ hôn nồng nàn tròn vạnh bờ môi
.
Chiều tàn rồi ta lại phải xa thôi
Xa hơi ấm trong bồi hồi lưu luyến
Trời sụp tối chẳng thấy nhau trò chuyện
Anh nói đùa mải xao xuyến Bầu Trăng
.
Cảnh chiều đông mây phủ sương quấn giăng
Em ngơ ngác lắc đầu rằng không hiểu?
Anh nói gỡ đó là anh đùa tếu
Muốn Em cười Anh giễu để cùng vui
.
Suốt chặng đường mải đùa Trời tối thui
Giây phút ấm đẩy lùi bao mệt nhọc
Về Anh nhé chợt vội vàng lóng ngóng
Xa thật rồi khóe mắt mọng cay cay
.
Cớ tại sao lại có nợ trả vay
Để nỗi nhớ tháng ngày thêm chồng chất
Em muốn trả nhưng Anh vội giành mất
Để cả đời Em phải khất Nợ Anh ..!
.
Mình bên nhau sao Em thấy chênh chao
Lời dịu ngọt chợt xôn xao đông lạnh
Bên nhau lặng ánh mắt cười lấp lánh
Nụ hôn nồng nàn tròn vạnh bờ môi
.
Chiều tàn rồi ta lại phải xa thôi
Xa hơi ấm trong bồi hồi lưu luyến
Trời sụp tối chẳng thấy nhau trò chuyện
Anh nói đùa mải xao xuyến Bầu Trăng
.
Cảnh chiều đông mây phủ sương quấn giăng
Em ngơ ngác lắc đầu rằng không hiểu?
Anh nói gỡ đó là anh đùa tếu
Muốn Em cười Anh giễu để cùng vui
.
Suốt chặng đường mải đùa Trời tối thui
Giây phút ấm đẩy lùi bao mệt nhọc
Về Anh nhé chợt vội vàng lóng ngóng
Xa thật rồi khóe mắt mọng cay cay
.
Cớ tại sao lại có nợ trả vay
Để nỗi nhớ tháng ngày thêm chồng chất
Em muốn trả nhưng Anh vội giành mất
Để cả đời Em phải khất Nợ Anh ..!
.
Nhãn:
Thơ sưu tầm
7 thg 12, 2014
NHỚ !!
Chiều nay sao...
Thật nhớ anh vô cùng
Nhớ anh lắm..
Nhưng ngại ngùng im lặng
Bởi tình ta..
Là tình yêu thầm lặng
Yêu tràn trề..
Nhưng tim lại quặng đau
Bởi chúng mình..
Không thể có mai sau
Yêu sẽ đau..
Đau hơn là nổi nhớ
Em vẫn muốn..
Mình cùng chung hơi thở
Nhưng anh ơi..
Sợ dang dỡ đời nhau
Sợ tình ta..
Ngày sau sẽ bạc màu
Nửa Hồn kia..
Thương Đau thêm lần nữa
Em đành để..
Nổi nhớ về nương tựa
Trái tim buồn..
Đang chảy nhựa lửa yêu
Chiều nay buồn..
Với cặp mắt đăm chiêu
Nhớ anh lắm..
Anh yêu.. Em nhớ lắm !!
Nhãn:
Thơ sưu tầm
6 thg 12, 2014
NGỦ ĐI TÌNH YÊU
Tình yêu ơi xin ngươi hãy ngủ đi
Ngủ để quên những gì trong quá khứ
Để đêm đông không còn buồn tư lự
Khi xuân về hoa nở thắm sắc hơn
Đừng thức dậy kẻo rồi lại dỗi hờn
Ngủ ngoan nhé thu đi còn đâu nữa
Tạm gác lại một thời bên khung cửa
Ngắm hoa rơi tím ngập cả lối về
Ngủ đi thôi ... ngủ quên hết lời thề
Vần thơ dõi ... tình si mê một thưở
Ngủ để quên đừng bao giờ nhớ nữa
Chuyến đò chiều bỏ lỡ khách sang sông
Quên những chiều gom nắng bắc cầu vồng
Vén mây trắng xây lâu đài tình ái
Quên đi bài thơ tình anh gửi lại
Cuối chiều tà khắc khoải em ngóng trông
Ngủ đi tình yêu ... ngủ để thấy màu hồng
Thôi ngủ nhé... quên đi khỏi động lòng trắc ẩn
Vén mây trắng xây lâu đài tình ái
Quên đi bài thơ tình anh gửi lại
Cuối chiều tà khắc khoải em ngóng trông
Ngủ đi tình yêu ... ngủ để thấy màu hồng
Thôi ngủ nhé... quên đi khỏi động lòng trắc ẩn
Nhãn:
Thơ sưu tầm
26 thg 11, 2014
MƯA NHỚ
Chiều sài gòn...trời chợt đổ cơn mưa....
Nỗi nhớ anh...cũng thoảng qua bất chợt....
Em bơ vơ...giữa dòng đời xuôi ngược....
Thổn thức xưa...lại chẳng hẹn ùa về...
Tháng mười một...mưa vẫn rơi tí tách....
Ồn ào đến...rồi cũng vội vã đi....
Nhưng ký ức...không thế nào bôi xoá...
Để giọt sầu...đọng ướt khóe mi cay....
Giọt mưa rơi...thấm ướt cả vai gầy....
Tim lạnh buốt...hồn tái tê băng giá.
Mưa làm chi...cho phố buồn trắng xoá....
Cho lòng đau...cho thân xác rã rời..?
Quá khứ ơi...cứ tưởng ngủ yên rồi....
Nhưng sao vẫn...cứ nhói lòng đến thế?
Tưởng thời gian...quên anh là có thể...
Nhưng vẫn mong...vẫn đợi...và vẫn chờ?
Sao mưa không...bôi xóa những dại khờ..?
Cuốn trôi đi...những buồn phiền nông nổi..?
Rửa sạch sẽ...trái tim yêu lầm lỗi..?
Để trở về- nguyên vẹn là chính em...?
-->Đọc thêm...
Nỗi nhớ anh...cũng thoảng qua bất chợt....
Em bơ vơ...giữa dòng đời xuôi ngược....
Thổn thức xưa...lại chẳng hẹn ùa về...
Tháng mười một...mưa vẫn rơi tí tách....
Ồn ào đến...rồi cũng vội vã đi....
Nhưng ký ức...không thế nào bôi xoá...
Để giọt sầu...đọng ướt khóe mi cay....
Giọt mưa rơi...thấm ướt cả vai gầy....
Tim lạnh buốt...hồn tái tê băng giá.
Mưa làm chi...cho phố buồn trắng xoá....
Cho lòng đau...cho thân xác rã rời..?
Quá khứ ơi...cứ tưởng ngủ yên rồi....
Nhưng sao vẫn...cứ nhói lòng đến thế?
Tưởng thời gian...quên anh là có thể...
Nhưng vẫn mong...vẫn đợi...và vẫn chờ?
Sao mưa không...bôi xóa những dại khờ..?
Cuốn trôi đi...những buồn phiền nông nổi..?
Rửa sạch sẽ...trái tim yêu lầm lỗi..?
Để trở về- nguyên vẹn là chính em...?
Nhãn:
Thơ sưu tầm
11 thg 11, 2014
TÌM VỀ BÊN ANH!
Có bao giờ em chợt thấy cô đơn
Lòng trống trải giữa dòng đời xa lạ?
Đường em đi lối tình rẽ trăm ngả
Chọn lối nào… hạnh phúc khỏi chênh vênh?
Có bao giờ em thả lòng lênh đênh
Cùng nỗi buồn dạt về nơi cuối phố
Bước lang thang trong nắng chiều vàng đổ
Vắng một người… ta thành kẻ vô danh
Có bao giờ em bỏ mặc xung quanh
Giấu mình trong một góc phòng bé nhỏ
Thấy yêu thương nhạt nhòa như lá cỏ
Nghĩ về anh, về hương vị cuộc đời
Có bao giờ em mặc thời gian trôi
Cố với lấy hạnh phúc từng theo đuổi
Rời vỏ bọc bỏ cố chấp và nông nổi
Về bên anh tìm hạnh phúc ban đầu
Thôi em hãy đi về, vĩnh biệt kể từ đây,
Còn luyến lưu làm chi, còn vấn vương làm gì,
Ai thật lòng yêu ai đến bây giờ mình đã biết,
Chuyện tình đôi ta em hãy xem là huyền thoại.
-->Đọc thêm...
Lòng trống trải giữa dòng đời xa lạ?
Đường em đi lối tình rẽ trăm ngả
Chọn lối nào… hạnh phúc khỏi chênh vênh?
Có bao giờ em thả lòng lênh đênh
Cùng nỗi buồn dạt về nơi cuối phố
Bước lang thang trong nắng chiều vàng đổ
Vắng một người… ta thành kẻ vô danh
Có bao giờ em bỏ mặc xung quanh
Giấu mình trong một góc phòng bé nhỏ
Thấy yêu thương nhạt nhòa như lá cỏ
Nghĩ về anh, về hương vị cuộc đời
Có bao giờ em mặc thời gian trôi
Cố với lấy hạnh phúc từng theo đuổi
Rời vỏ bọc bỏ cố chấp và nông nổi
Về bên anh tìm hạnh phúc ban đầu
Thôi em hãy đi về, vĩnh biệt kể từ đây,
Còn luyến lưu làm chi, còn vấn vương làm gì,
Ai thật lòng yêu ai đến bây giờ mình đã biết,
Chuyện tình đôi ta em hãy xem là huyền thoại.
Nhãn:
Thơ sưu tầm
11 thg 10, 2014
TRẢ LẠI NGƯỜI
Trả lại Người những mùa thương xa cũ
Vai chạm kề lối vắng ngập lá Thu
Tay trong tay hạnh phúc xóa sương mù
Đỉnh trời mơ thắp muôn vàn sao sáng
Trả lại Người...nỗi buồn đau trở dáng
Ngón tay đan trên từng phím cung đàn
Nốt nhạc buồn hát mãi khúc dở dang
Từng đêm vắng nghe lòng mình đắng chát
Trả lại Người... tim buồn như vỡ nát
Mắt môi hoen lệ ướt gối đêm về
Luôn giật mình,thảng thốt những cơn mê
Tay cố níu mà bóng hình xa khuất
Trả lại Người...Tình yêu giờ đã mất
Chỉ còn lại chất ngất một niềm đau
Con tim côi tự giam chốn ngục sầu
Mặc ngày tháng chìm sâu vào hoang vắng
Khúc Tình Yêu vội vàng buông dấu lặng
Trả hết Người...nỗi nhớ vẫn riêng mang !
Nhãn:
Thơ sưu tầm
ĐỢI CHỜ!
Em từng chờ ... mỏi mòn trong đêm vắng
Nằm lắng nghe mưa rỉ rách bên thềm
Chạnh lòng buồn nước mắt thấm ướt thêm
Khắc khoải nhớ bao êm đềm thuở trước
Em mãi chờ ... nên mình em độc bước
Bao con đường phía trước chẳng bước đi
Thuở ngây thơ chưa hiểu chữ chia ly
Người con gái tuổi xuân thì mãi đợi
Em vẫn chờ ... vẫn mong anh sẽ tới
Bao yêu thương đã dành trọn cho anh
Một mùa xuân muôn hoa nở trên cành
Liệu tình mình có ngày xanh trở lại
Em chờ anh ... có thể nào mãi mãi
Dẫu tình yêu chẳng phai nhạt bao giờ
Nhưng lẽ nào giấc mơ, chỉ là giấc mơ?!
Khi tỉnh giấc thấy mình em ngơ ngác
Nhãn:
Thơ sưu tầm
27 thg 9, 2014
VIẾT CHO ANH
Em đang viết cho anh bài thơ muộn
Có những điều anh có hiểu nổi không
Bao yêu thương chất chứa trong lòng
Em xếp lại cất vào ngăn tim nhỏ
Nỗi lòng em đâu cần anh phải tỏ
Chỉ cần anh hạnh phúc tươi vui
Can cớ chi mà úa rũ ngậm ngùi
Em là em - muôn đời em vẫn thế
Vẫn kiêu căng có đôi khi ngạo nghễ
Chỉ để vùi những hoang hoải âu lo
Chỉ để yêu mà không muốn đắn đo
Càng không muốn làm người tình hư ảo
Người có biết tâm hồn em chao đảo
Khi gặp người và quen biết người không
Nhưng đau thương khiến em phải chạnh lòng
Đành rũ bỏ ân tình trong câm lặng
Người đi đi cho tâm hồn yên ắng
Em vui buồn hãy cứ kệ mặc em
Trời không mưa sao mi mắt ướt nhèm
Buồn vì đâu mà neo sầu đến vậy
Người đi đi, đừng để em thức dậy
Những yêu thương đã ngủ kín trong lòng
Suốt đời em chẳng thể nhớ mong
Vì muốn người được ngàn lần hạnh phúc!
Có những điều anh có hiểu nổi không
Bao yêu thương chất chứa trong lòng
Em xếp lại cất vào ngăn tim nhỏ
Nỗi lòng em đâu cần anh phải tỏ
Chỉ cần anh hạnh phúc tươi vui
Can cớ chi mà úa rũ ngậm ngùi
Em là em - muôn đời em vẫn thế
Vẫn kiêu căng có đôi khi ngạo nghễ
Chỉ để vùi những hoang hoải âu lo
Chỉ để yêu mà không muốn đắn đo
Càng không muốn làm người tình hư ảo
Người có biết tâm hồn em chao đảo
Khi gặp người và quen biết người không
Nhưng đau thương khiến em phải chạnh lòng
Đành rũ bỏ ân tình trong câm lặng
Người đi đi cho tâm hồn yên ắng
Em vui buồn hãy cứ kệ mặc em
Trời không mưa sao mi mắt ướt nhèm
Buồn vì đâu mà neo sầu đến vậy
Người đi đi, đừng để em thức dậy
Những yêu thương đã ngủ kín trong lòng
Suốt đời em chẳng thể nhớ mong
Vì muốn người được ngàn lần hạnh phúc!
Nhãn:
Thơ sưu tầm
CHỜ ANH
Em đã chờ anh, rất rất lâu
Từ cái thuở bắt đầu nhung nhớ
Từng ánh mắt, nụ cười và hơi thở
Của một người xa lạ, rất rất xa
Em đã chờ anh trong những xót xa
Chờ trong những tháng ngày trống vắng
Chờ trên những con đường trải nắng
Góc phố cũng hao gầy neo bước chân côi
Em đã chờ anh - để được sóng đôi
Được òa khóc vào những ngày giông gió
Được yếu mềm chút thôi - anh hiểu rõ
Cô gái như em - mạnh mẽ quá lâu rồi
Em đã chờ anh, trong mong mỏi bồi hồi
Giữa chợ đời ngó xuôi rồi ngó ngược
Anh - chồng tương lai có bao giờ thầm ước
Có mong chờ như em vẫn chờ anh ???
"Trong đôi mắt em, anh là tất cả
Là nguồn vui là hạnh phúc em dấu yêu"
Nhãn:
Thơ sưu tầm
12 thg 9, 2014
DỰA VAI ANH MÀ KHÓC
Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao
Có đôi môi nào không rung vì tiếng nấc
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi
...Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này sẽ vẫn mãi còn đây
...Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Sớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ về “dù mất cả trần gian ’’
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Cũng chẳng bao giờ em thiếu một bờ vai
Khóc đi em dựa vai anh mà khóc
"Có thể một ngày mình sẽ xa nhau...
Bởi vì Anh? vì Em? hay vì ai đó?
Những dấu hỏi tình yêu vẫn muôn đời bỏ ngỏ
Tìm đâu câu trả lời!"
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao
Có đôi môi nào không rung vì tiếng nấc
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi
...Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này sẽ vẫn mãi còn đây
...Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Sớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ về “dù mất cả trần gian ’’
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Cũng chẳng bao giờ em thiếu một bờ vai
Khóc đi em dựa vai anh mà khóc
"Có thể một ngày mình sẽ xa nhau...
Bởi vì Anh? vì Em? hay vì ai đó?
Những dấu hỏi tình yêu vẫn muôn đời bỏ ngỏ
Tìm đâu câu trả lời!"
Nhãn:
Thơ sưu tầm
11 thg 9, 2014
GỬI NGƯỜI MỘT THUỞ
Thôi người cứ hạnh phúc đi
Ta không níu kéo người về nữa đâu
Tình yêu sóng cả, sông sâu
ta nâng niu những nỗi đau thật lòng.
ta nâng niu những nỗi đau thật lòng.
Ta mơ một khoảng trời hồng
Giờ giông bão,suy cho cùng tại ta
Ngỡ là ngon ngọt cỏ hoa
trái tim gai nhọn đâm tà áo xanh
Giờ giông bão,suy cho cùng tại ta
Ngỡ là ngon ngọt cỏ hoa
trái tim gai nhọn đâm tà áo xanh
Ta về đan lại mỏng manh
Buồn đau gì cũng hóa thành tình yêu
Trả người ham hố cao siêu
ta về nhận lại những điều quanh ta.
Buồn đau gì cũng hóa thành tình yêu
Trả người ham hố cao siêu
ta về nhận lại những điều quanh ta.
Tiếng lành gần, tiếng dữ xa
Sẽ day dứt lắm nếu ta phụ người
Giờ ta thanh thản nói cười
và ta nhường để cho người phụ ta.
Sẽ day dứt lắm nếu ta phụ người
Giờ ta thanh thản nói cười
và ta nhường để cho người phụ ta.
Tình yêu là giấc mơ xa
Cầu cho người mãi là hoa của đời
Còn ta men phía chân trời
vẫn tin cỏ thắm rạng ngời ban mại.
Cầu cho người mãi là hoa của đời
Còn ta men phía chân trời
vẫn tin cỏ thắm rạng ngời ban mại.
Nhãn:
Thơ sưu tầm
9 thg 9, 2014
CÀ PHÊ TÌNH
Mời nhau một cốc cà phê
Tình ta trao, mở, đi về trong nhau
Cà phê giọt đắng, rơi mau
Miếng đường tình ngọt theo màu đam mê
Cảm ơn nhau cốc cà phê
Ngọt ngào, đăng đắng, đê mê cõi lòng
Tình ta như giọt nước trong
In lồng hình bóng tình mong gặp tình
Môi mềm nồng ấm cười xinh
Ngọt ngào trộn đắng bóng hình tình yêu
Tình ta trao, mở, đi về trong nhau
Cà phê giọt đắng, rơi mau
Miếng đường tình ngọt theo màu đam mê
Cảm ơn nhau cốc cà phê
Ngọt ngào, đăng đắng, đê mê cõi lòng
Tình ta như giọt nước trong
In lồng hình bóng tình mong gặp tình
Môi mềm nồng ấm cười xinh
Ngọt ngào trộn đắng bóng hình tình yêu
Nhãn:
Thơ sưu tầm
TA CÓ THỂ CƯỜI
Ta có thể cười ngay cả lúc không vui
Dù đôi chân đang mệt nhoài muốn ngã
Bởi nhìn đâu cũng thấy toàn xa lạ
Sợ khóc rồi không ai đỡ ta lên.
Dù đôi chân đang mệt nhoài muốn ngã
Bởi nhìn đâu cũng thấy toàn xa lạ
Sợ khóc rồi không ai đỡ ta lên.
Ta có thể cười để giả bộ lãng quên
Khi ai kia không còn bên ta nữa
Để giấu đi tiếng khóc thầm nức nở
Sợ khóc rồi ta sẽ nhớ nhiều hơn.
Khi ai kia không còn bên ta nữa
Để giấu đi tiếng khóc thầm nức nở
Sợ khóc rồi ta sẽ nhớ nhiều hơn.
Ta có thể cười để che nỗi cô đơn
Trong trái tim đã chai sờn, vỡ xước
Ta gắng cười để không ai biết được
Đôi mắt này còn muốn ướt vì ai.
Trong trái tim đã chai sờn, vỡ xước
Ta gắng cười để không ai biết được
Đôi mắt này còn muốn ướt vì ai.
Ta có thể cười khi mỗi buổi ban mai
Mỗi thu sang hay đông dài lạnh giá
Ta có thể cười để dối lừa tất cả
Nhưng chẳng thể nào lừa dối được chính ta.
Mỗi thu sang hay đông dài lạnh giá
Ta có thể cười để dối lừa tất cả
Nhưng chẳng thể nào lừa dối được chính ta.
Nhãn:
Thơ sưu tầm