20 thg 2, 2015

EM HỎI ANH
















Em hỏi anh gió sao luôn lay động
 Anh vui cười em ngốc nhất trần gian
Em hỏi anh trăng sáng trong sao gọi trăng vàng
Anh lại bảo vì nắng chiều còn chứa chan lưu lại
Em hỏi anh sao nước kia chảy mãi
Anh cốc đầu ... nước phải chảy xuôi dòng
Em hỏi anh sao lại có mùa đông
Anh hiền lành ... vì nhân gian cần có đôi .. Chồng vợ
Và cứ thế em hỏi anh có nhớ
Không để tình mình bỡ ngỡ ... chia xa
Anh tặng em những bài hát dân ca
Nghe yêu thế giọng thiết tha hoà tình quê non nước.

Có ai ngờ ... không gì đo lường được
Những đắng cay mất mát đời thường
Anh đi xa mang theo nỗi buồn vương
Trăng hờn tủi đêm nay trăng treo ngược
Mảnh trăng con không rọi soi dòng nước
Thuyền ai buồn lờ lững trước đám lục bình
Hoa tím kia cũng nhã nhặn lặng thinh
Cứ như thế cứ thả mình trôi theo nước...
Em trách quạ không nối cầu Ô thước
Qua ngân Hà để tình đẹp bay xa
Như Chức Ngưu một ngày cũng mặn mà
Anh đã mất... hồn hoà vào vách đá!
Em biết hỏi ai khi đời nhiều gian trá
Vắng anh rồi đôi ngả của miền vương
.

Đăng nhận xét