27 thg 12, 2014

KHÉP LẠI!!!










Người đi rồi 
khép điều gì trong mắt
Giấu vào hồn một biển nhớ mù khơi
Người đi rồi tôi trắng cả tay tôi
Chỉ còn lại một nỗi buồn chưa mất...
-->Đọc thêm...

20 thg 12, 2014

BIẾT BAO GIỜ ?















Là em đấy vẫn nỗi niềm vụng dại
Vẫn mơ hồ đến hoang hoải chiều Đông
Vẫn thả hồn theo Gió thoảng mênh mông
Rồi chìm đắm chốn phiêu bồng ảo thực
.
Tự buộc mình vào lối trầm day dứt
Thổn thức hoài vào ký ức hôm qua
Là em đấy ngơ ngác chốn đường hoa
Tia nắng sớm cũng chói lòa thi vị
.
Con đường Thơ vẫn mê hoặc huyền bí
Em lạc vào chốn mộng mị đắm say
Có nhiều khi nỗi nhớ đến quắt quay
Nụ hôn ngọt ngất ngây ùa trở lại
.
Vòng tay ấm đâu rồi chợt tê tái
Ánh mắt sầu cuốn mê mải mùa sang
Lưng chừng đời nỗi nhớ cứ vắt ngang
Rồi hụt hẫng ngỡ ngàng sao lại thế.?
.
Cứ ngu ngơ giữa sóng đời dâu bể
Biết bao giờ đủ vững để được Khôn.?
-->Đọc thêm...

14 thg 12, 2014

TẠI ANH LÀM EM NỢ












Nụ hôn trao hẹn trả đủ chưa Anh ?
Lối chiều vắng sao mong manh đầy gió
Vòng tay ấm thoáng ôm sao nghẹt thở
Nặng lối về vương nỗi nhớ khát khao

.
Mình bên nhau sao Em thấy chênh chao
Lời dịu ngọt chợt xôn xao đông lạnh
Bên nhau lặng ánh mắt cười lấp lánh
Nụ hôn nồng nàn tròn vạnh bờ môi
.
Chiều tàn rồi ta lại phải xa thôi
Xa hơi ấm trong bồi hồi lưu luyến
Trời sụp tối chẳng thấy nhau trò chuyện
Anh nói đùa mải xao xuyến Bầu Trăng
.
Cảnh chiều đông mây phủ sương quấn giăng
Em ngơ ngác lắc đầu rằng không hiểu?
Anh nói gỡ đó là anh đùa tếu
Muốn Em cười Anh giễu để cùng vui
.
Suốt chặng đường mải đùa Trời tối thui
Giây phút ấm đẩy lùi bao mệt nhọc
Về Anh nhé chợt vội vàng lóng ngóng
Xa thật rồi khóe mắt mọng cay cay
.
Cớ tại sao lại có nợ trả vay
Để nỗi nhớ tháng ngày thêm chồng chất
Em muốn trả nhưng Anh vội giành mất
Để cả đời Em phải khất Nợ Anh ..!
.
-->Đọc thêm...

7 thg 12, 2014

NHỚ !!



Chiều nay sao...
Thật nhớ anh vô cùng
Nhớ anh lắm..
Nhưng ngại ngùng im lặng
Bởi tình ta..
Là tình yêu thầm lặng
Yêu tràn trề..
Nhưng tim lại quặng đau
Bởi chúng mình..
Không thể có mai sau
Yêu sẽ đau..
Đau hơn là nổi nhớ
Em vẫn muốn..
Mình cùng chung hơi thở
Nhưng anh ơi..
Sợ dang dỡ đời nhau
Sợ tình ta..
Ngày sau sẽ bạc màu
Nửa Hồn kia..
Thương Đau thêm lần nữa 

Em đành để..
Nổi nhớ về nương tựa
Trái tim buồn..
Đang chảy nhựa lửa yêu
Chiều nay buồn..
Với cặp mắt đăm chiêu
Nhớ anh lắm..
Anh yêu.. Em nhớ lắm !!


-->Đọc thêm...

6 thg 12, 2014

NGỦ ĐI TÌNH YÊU














Tình yêu ơi xin ngươi hãy ngủ đi
Ngủ để quên những gì trong quá khứ
Để đêm đông không còn buồn tư lự
Khi xuân về hoa nở thắm sắc hơn
Đừng thức dậy kẻo rồi lại dỗi hờn
Ngủ ngoan nhé thu đi còn đâu nữa
Tạm gác lại một thời bên khung cửa
Ngắm hoa rơi tím ngập cả lối về
Ngủ đi thôi ... ngủ quên hết lời thề
Vần thơ dõi ... tình si mê một thưở
Ngủ để quên đừng bao giờ nhớ nữa
Chuyến đò chiều bỏ lỡ khách sang sông

Quên những chiều gom nắng bắc cầu vồng
Vén mây trắng xây lâu đài tình ái
Quên đi bài thơ tình anh gửi lại
Cuối chiều tà khắc khoải em ngóng trông
Ngủ đi tình yêu ... ngủ để thấy màu hồng
Thôi ngủ nhé... quên đi khỏi động lòng trắc ẩn
-->Đọc thêm...

26 thg 11, 2014

MƯA NHỚ

Chiều sài gòn...trời chợt đổ cơn mưa....
Nỗi nhớ anh...cũng thoảng qua bất chợt....
Em bơ vơ...giữa dòng đời xuôi ngược....
Thổn thức xưa...lại chẳng hẹn ùa về...

Tháng mười một...mưa vẫn rơi tí tách....
Ồn ào đến...rồi cũng vội vã đi....
Nhưng ký ức...không thế nào bôi xoá...
Để giọt sầu...đọng ướt khóe mi cay....

Giọt mưa rơi...thấm ướt cả vai gầy....
Tim lạnh buốt...hồn tái tê băng giá.
Mưa làm chi...cho phố buồn trắng xoá....
Cho lòng đau...cho thân xác rã rời..?

Quá khứ ơi...cứ tưởng ngủ yên rồi....
Nhưng sao vẫn...cứ nhói lòng đến thế?
Tưởng thời gian...quên anh là có thể...
Nhưng vẫn mong...vẫn đợi...và vẫn chờ?

Sao mưa không...bôi xóa những dại khờ..?
Cuốn trôi đi...những buồn phiền nông nổi..?
Rửa sạch sẽ...trái tim yêu lầm lỗi..?
Để trở về- nguyên vẹn là chính em...?
-->Đọc thêm...

11 thg 11, 2014

TÌM VỀ BÊN ANH!

Có bao giờ em chợt thấy cô đơn
Lòng trống trải giữa dòng đời xa lạ?
Đường em đi lối tình rẽ trăm ngả
Chọn lối nào… hạnh phúc khỏi chênh vênh?

Có bao giờ em thả lòng lênh đênh
Cùng nỗi buồn dạt về nơi cuối phố
Bước lang thang trong nắng chiều vàng đổ
Vắng một người… ta thành kẻ vô danh

Có bao giờ em bỏ mặc xung quanh
Giấu mình trong một góc phòng bé nhỏ
Thấy yêu thương nhạt nhòa như lá cỏ
Nghĩ về anh, về hương vị cuộc đời

Có bao giờ em mặc thời gian trôi
Cố với lấy hạnh phúc từng theo đuổi
Rời vỏ bọc bỏ cố chấp và nông nổi
Về bên anh tìm hạnh phúc ban đầu


Thôi em hãy đi về, vĩnh biệt kể từ đây,
Còn luyến lưu làm chi, còn vấn vương làm gì,
Ai thật lòng yêu ai đến bây giờ mình đã biết,
Chuyện tình đôi ta em hãy xem là huyền thoại.

-->Đọc thêm...