20 thg 2, 2015

EM HỎI ANH
















Em hỏi anh gió sao luôn lay động
 Anh vui cười em ngốc nhất trần gian
Em hỏi anh trăng sáng trong sao gọi trăng vàng
Anh lại bảo vì nắng chiều còn chứa chan lưu lại
Em hỏi anh sao nước kia chảy mãi
Anh cốc đầu ... nước phải chảy xuôi dòng
Em hỏi anh sao lại có mùa đông
Anh hiền lành ... vì nhân gian cần có đôi .. Chồng vợ
Và cứ thế em hỏi anh có nhớ
Không để tình mình bỡ ngỡ ... chia xa
Anh tặng em những bài hát dân ca
Nghe yêu thế giọng thiết tha hoà tình quê non nước.

Có ai ngờ ... không gì đo lường được
Những đắng cay mất mát đời thường
Anh đi xa mang theo nỗi buồn vương
Trăng hờn tủi đêm nay trăng treo ngược
Mảnh trăng con không rọi soi dòng nước
Thuyền ai buồn lờ lững trước đám lục bình
Hoa tím kia cũng nhã nhặn lặng thinh
Cứ như thế cứ thả mình trôi theo nước...
Em trách quạ không nối cầu Ô thước
Qua ngân Hà để tình đẹp bay xa
Như Chức Ngưu một ngày cũng mặn mà
Anh đã mất... hồn hoà vào vách đá!
Em biết hỏi ai khi đời nhiều gian trá
Vắng anh rồi đôi ngả của miền vương
.
-->Đọc thêm...

ĐIỀU KHÔNG THỂ

















Giá có thể ..yêu người mình yêu nhỉ?
Thì thế gian đâu có kẻ u buồn
Đêm hiu hắt ôm vạn phần nhung nhớ
Lối cỏ mòn..đơn bước ..mỗi hoàng hôn!
Giá có thể..tay trong tay dạo bước
Vai kề vai dìu nhau đến thiên đường
Để đêm đến u buồn không tơ tưởng
Lúc trăng tàn..không nuối tiếc bâng khuâng!
Đời vẫn thế..có những điều không thể
Vẫn biết vậy..sao lòng vẫn hoài đau?
Giá có thể tung hê ngàn nỗi nhớ
Để trọn đời hai đứa..được gần nhau!
-->Đọc thêm...

19 thg 2, 2015

MUỘN MÀNG!

















Muộn màng rồi phải không anh?
Thôi thì hãy giữ yên lành cho nhau
Nào ai dám trách ai đâu
Đừng nhìn em thế mà đau đớn lòng
Anh về đi kẻo người mong
Chắc là con trẻ cũng trông ngóng nhiều
Mình em trở lại vườn yêu
Dạ hương rụng trắng ngõ chiều lối trưa
Quá mùa nên cải thành dưa
Trầu xanh héo lá mà chưa kịp vàng
....................................................................
Muốn sang mà chẳng được sang
Dẫu là một chuyến đò ngang cuối ngày
-->Đọc thêm...

PHỐ KHÔNG ANH










Khúc nhạc trỗi dìu đông qua ngõ vắng
Tiếng vọng buồn nơi phố nhỏ không anh
Sương rơi đều nhưng sao chẳng long lanh
Con đường nhỏ bỗng chốc thành hiu quạnh

Phố không anh buồn len vào khoảng lặng
Vòng tay ôm .. xa lắm chẳng thấy về
Em trở mình chéo gấu áo vân vê
Đêm trầm mặc , trăng thề quên ngõ cụt

Nàng xuân đến hôn nhẹ nhàng khóm trúc
Ẩn khuất còn tiếng vọng " khúc sầu đông"
Tàn đêm chưa sao chẳng thấy nắng hồng
Ôm suối tóc xưa bềnh bồng , nay rối ?

Lệ tràn mi em đưa tay lau vội
Luyến thương ai? sao nhức nhối cõi lòng
Em còn đây, phố đó mà anh không
Nhớ lời hẹn vụng về sông trăng vỡ...
-->Đọc thêm...

30 thg 12, 2014

TRẢ CHO EM ĐI!!













Người ơi mau về trả cho em đi?
Trả em lại những gì anh đã lấy
Trả luôn cả những lời yêu bóng bẩy
Trả cho em ngày Đông ấy đi anh?

Em thắp đèn tìm ánh mắt long lanh
Bờ môi ngọt bao nồng nàn hoang dại
Muốn được khép mình vòng tay ấm mãi
Để con Tim cứ khờ dại khát khao


Về đi anh đừng để Gió hanh hao
Heo may lạnh em cồn cào nỗi nhớ
Tìm ngơ ngác thảng dồn vào hơi thở
Chống chếnh buồn vụn vỡ người ơi

Đông ùa về kéo theo hạt mưa rơi
Em lay lắt trong nửa vời thổn thức
Đêm không anh nghe tiếng sầu day rức
Anh đâu rồi trả nỗi nhớ lại cho em.?
-->Đọc thêm...

27 thg 12, 2014

KHÉP LẠI!!!










Người đi rồi 
khép điều gì trong mắt
Giấu vào hồn một biển nhớ mù khơi
Người đi rồi tôi trắng cả tay tôi
Chỉ còn lại một nỗi buồn chưa mất...
-->Đọc thêm...

20 thg 12, 2014

BIẾT BAO GIỜ ?















Là em đấy vẫn nỗi niềm vụng dại
Vẫn mơ hồ đến hoang hoải chiều Đông
Vẫn thả hồn theo Gió thoảng mênh mông
Rồi chìm đắm chốn phiêu bồng ảo thực
.
Tự buộc mình vào lối trầm day dứt
Thổn thức hoài vào ký ức hôm qua
Là em đấy ngơ ngác chốn đường hoa
Tia nắng sớm cũng chói lòa thi vị
.
Con đường Thơ vẫn mê hoặc huyền bí
Em lạc vào chốn mộng mị đắm say
Có nhiều khi nỗi nhớ đến quắt quay
Nụ hôn ngọt ngất ngây ùa trở lại
.
Vòng tay ấm đâu rồi chợt tê tái
Ánh mắt sầu cuốn mê mải mùa sang
Lưng chừng đời nỗi nhớ cứ vắt ngang
Rồi hụt hẫng ngỡ ngàng sao lại thế.?
.
Cứ ngu ngơ giữa sóng đời dâu bể
Biết bao giờ đủ vững để được Khôn.?
-->Đọc thêm...